Hai ngày nay Triệu Tú Vân thăm dò được nhiều hơn, càng hiểu rõ về hai ông cháu nương tựa lẫn nhau này, cô lấy vài bánh màn thầu cho cô bé nói: “Ăn đi.
Phúc Tử muốn từ chối, Triệu Tú Vân ngồi xổm xuống nói: “Ăn đi, ngày mai thì các dì phải về nhà rồi.
Tình cờ gặp nhau, việc cô có thể giúp đỡ đứa bé này chỉ có bấy nhiêu đây thôi.
Hòa Nhi cũng mong đợi về nhà, nhưng cảm thấy đáng tiếc với việc chưa thể xây dựng tình bạn nhiều hơn với chị gái Phúc Tử, cô bé ma sát đế giày với sàn nhà, nói: “Mẹ ơi, ngày mai thì chúng ta phải về nhà sao?
Có lẽ cô bé biết rằng “Hết cách cứu vãn, con bé lại thì thầm vài câu với Phúc Tử mới rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây