Tuy nhiều người, Triệu Tú Vân cũng không muốn tùy tiện vào nhà người khác, cô ngăn cách cánh cửa nói: “Phúc Tử giúp cháu nhặt lại món đồ quan trọng, người đàn ông của cháu bảo cháu đem một ít bánh ngọt đến đây.
Không nhiều, ít nhất đủ ăn hai bữa, lại không đến nỗi khiến người ta quá mức ghi nhớ.
Đương nhiên ông cụ sẽ đùn đẩy, Triệu Tú Vân không nhường, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý, quay người lại rời khỏi.
Phúc Tử đuổi theo nửa con hẻm, nhận biết rằng dì này không có ý xấu, nắm chặt tay nói: “Cảm ơn!
Dáng vẻ khuôn mặt nhỏ dinh dưỡng không tốt, chạy mấy bước bèn thở hổn hển.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây