Lại có chút ý vị sâu xa nói: “Đừng tưởng rằng tốt khoe xấu che là chuyện tốt, dì vốn ở xa, không thể để ý đến, cháu nghĩ là dì không biết chuyện gì thì buổi tối có thể yên tâm đi ngủ sao?
Vương Thành Cao xoa xoa tay không nói lời nào, cậu bé cũng có sự quật cường riêng của mình, không muốn gây thêm phiền não cho người khác.
Triệu Tú Vân có rất nhiều lời muốn nói, nói: “Nếu cháu ở đây mà thấy mình vui vẻ hơn thì cứ ở lại, ông nội của cháu đã lớn tuổi, ban đêm nên đi xem thêm, đừng để ông cụ quá cực khổ.
Linh Linh là cô bé lớn, quen thì quen, cũng phải biết làm việc rồi. Không thể lơ là việc học, hai năm này là thời gian quan trọng nhất, nếu như không thi đỗ đại học thì có thể thi lại một năm, cũng không thể xuống nông thôn. Nếu như cháu vừa ý với đối tượng nào thì hãy đi nói rõ ràng với người ta...
Vương Thành Cao nhảy dựng lên, cắt ngang nói: “Cháu không có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây