Không nói tiếng nào đi theo quân cũng thôi đi, thư không viết, tiền không gửi, sao bây giờ biến thành đứa trẻ vô tâm như vậy.
Triệu Tú Vân ngược lại thường nhận được thư, đa số là chỉ trích, lời lẽ còn khó nghe hơn thế này, nhưng tận tai nghe thấy vẫn là đau lòng, không muốn tranh cãi với chị ta, chỉ hỏi: “Chị rốt cuộc còn cần bọn trẻ không?
“Mang thai mười tháng sinh ra, chị không cần sinh bọn chúng làm gì?
“Chị còn biết là chị sinh, em còn tưởng chỉ có nhà mẹ đẻ mới là nhà chị.
“Em không phải là người nhà họ Triệu sao? Nói lời này có còn lương tâm hay không!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây