Anh động tác mau lẹ, còn ôm đứa con nhỏ chạy, vừa vặn bắt kịp chuyến xe buổi chiều đầu tiên vào thành phố, nếu chậm một chút nữa, sợ rằng phải chờ một tiếng.
Triệu Tú Vân gần đây có tập luyện, vẫn thở hồng hộc, ngồi vào chỗ vỗ ngực, nuốt nước miếng cũng cảm thấy cổ họng khô, một hồi sau mới dịu lại.
Hòa Nhi ngồi trên đùi mẹ, không thoải mái nói: “Con muốn đứng.
Cô bé gần đây cao lên không ít, cho dù là chen chúc với mẹ, cũng rất miễn cưỡng.
Ăn tết người đông, người đứng cũng sắp nhiều hơn người ngồi, Phương Hải muốn để hai đứa trẻ ngồi dồn với nhau, Hòa Nhi mới lạ, miệng nói: “Muốn đứng cơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây