Triệu Tú Vân cũng nhớ tới chị cả, nói: “Khi em còn bé, chị em đi vệ sinh em cũng phải nằm bên cạnh cửa chờ.
Một khắc không rời người được, đối với cô mà nói càng giống mẹ hơn.
Phương Hải một lời khó nói hết: “Không thúi sao?
Triệu Tú Vân ngẫm nghĩ liền muốn nôn ra, trừng anh một cái, duỗi chân hoạt động gân cốt, nói: “Dừng lại ăn cơm trưa rồi đi.
Hôm nay hát ba vở kịch, sáng trưa tối mỗi buổi một vở, thấy mười một giờ, cũng là lúc nên nghỉ ngơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây