Triệu Tú Vân không hỏi thêm nữa, không thấy trong lúc biểu dương cũng chỉ nói lập công, không nói tại sao đấy sao?
Trên tay cô không ngừng nghỉ, cau mày lại sắp bị len sợi tức chết.
Sao người ta có thể đan một chiếc áo trong ba ngày, mà cô thì ba ngày chỉ đan được một ống tay áo, khâu xong tháo, tháo xong khâu, Phương Hải nhìn thấy cũng đau đầu thay cô nói: “Anh thấy khá tốt mà, sao lại tháo ra vậy?
“Với đường may này, mặc vào đi ra ngoài thì người trong khu tập thể đều có thể cười nhạo em.
Cặp mắt của các người phụ nữ sắc bén biết chừng nào, chỉ trông chờ vào những tin tức này để sống qua ngày, Triệu Tú Vân nghĩ tới đều cảm thấy không thể mất mặt như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây