Bắc Kinh cách khá xa, đi tàu hoả ít nhất cũng mất hai ngày.
Phương Hải cân nhắc chính mình nhất định là không xin nghỉ được, nghĩ lại nói: "Anh cũng không có khả năng ở bộ đội cả đời, chờ sau này đưa em đi."
Anh nói là 30, nhưng thêm mấy năm nữa liền không thể tính tuổi trẻ khỏe mạnh, người mang nhiệm vụ mới đi lên đỉnh được, cấp bậc của anh cũng đã đủ, có thể chuyển nghề có được công việc tốt.
Ánh mắt Triệu Tú Vân sáng lên, nói: "Anh nói đấy nhé?"
Nói đến chuyện ra ngoài chơi lần nữa, vui vẻ thì vui vẻ, đau lòng cũng là đau thật sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây