Miêu Miêu có tật hay cậy thế, có người ôm là khóc rống lên, Vương Quyên kiên nhẫn thấp giọng dỗ dành cô nhóc, trên mặt tràn đầy nét từ ái không hợp với lứa tuổi của cô ấy, không phải ai cũng có khí chất như vậy.
Triệu Tú Vân đưa tay ra ôm con, nhưng Vương Quyên đã nhẹ nhàng khéo léo tránh đi, nói: "Không sao, tôi dỗ một lát là được."
Câu này nghe có vẻ hơi kì kì.
Cô còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều, Miêu Miêu đã nhìn thấy mẹ cô nhóc, liền nhảy phốc qua tìm cô.
Chẳng hiểu cớ gì mà Triệu Tú Vân lại cảm thấy đắc ý và khoe khoang, đón lấy cô nhóc nói: "Có chuyện gì vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây