Miệng Hoà Nhi bóng nhẫy, tùy ý dùng tay áo lau một cái, nhìn ấn ký lưu lại hô to không ổn, nói: "Xong rồi, hôm nay mẹ nhất định sẽ đánh tớ."
Cô bé luôn thuận tay, quên luôn mình còn có khăn tay nhỏ, bên trên có hoa, cô bé rất quý trọng, luyến tiếc dùng.
Cao Minh an ủi nói: "Không sao không sao, bảo chú Phương lặng lẽ giặt sạch là được."
Vương Nguyệt Đình ngạc nhiên nói: “Vì sao lại là chú Phương giặt?
Theo như cô nhóc biết, ba sẽ không giặt quần áo, từ khi anh trai đến thành phố học, quần áo trong nhà đều chờ mẹ hoặc anh trai nghỉ về nhà mới giặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây