Tiểu Mạch nhìn hai bên đường, nói: “Dì Triệu, chúng ta có thể đến khách sạn Bình An ăn được không?
Một nhà bốn người, ăn cũng phải mất mười mấy đồng, nếu tiền này là Triệu Tú Vân trả, cô cũng không có gì là không nỡ cả, nhưng bảo một đứa trẻ trả tiền, cô không thể làm vậy được.
Cô không đồng ý.
Tiểu Mạch lại rất kiên định nói: “Cứ ăn đi ạ.
Thật ra cô bé vẫn luôn rất muốn cảm ơn dì Triệu, cái khác không nói, bộ đồ hôm nay cô bé mặc chính là “Quần áo cũ của dì Triệu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây