Phương Hải buồn bực, làm như mình bị câm điếc, ngẫm nghĩ xem đây lại là trò hề mới gì.
Bà cụ Cầu là người thông minh, đương nhiên sẽ không giống như người lớn nhà khác che giấu lấp liếm giúp con cháu, đó mới là đang hại nó. Phải nói bà thật sự phí không ít tâm tư đối với huyết mạch duy nhất, chỉ mong cô bé có thể sống tốt.
Mặt bà ấy hiện ra vài phần xấu hổ nói: “Nhược Vân, cháu tự mình nói.
Bạch Nhược Vân đáng thương nắm chặt một hộp bánh quy, phía trên viết mấy chữ chị em anh hùng trên thảo nguyên, loại bánh quy này đắt tiền, đắt hơn những loại bán ở vùng này, Triệu Tú Vân cũng ít mua.
Thật ra cô bé vẫn chưa đến độ tuổi có thể biết đúng sai, mơ hồ biết lấy đồ của người ta là không tốt, cho nên cầm về cũng giấu đi, không dám nói với ai, nhưng chỗ nào không đúng mà, kêu cô bé nói cô bé vẫn nói ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây