Nếu cô ta ngấp nghé anh rể, Trần Dung Dung còn xem như coi trò đùa của em gái, thịt nát trong nồi nhà mình không hôi, nhảy tung tăng đến bên ngoài thì khác, nói gì cũng phải kêu cô ta rời đi.
Trần Đình Đình từ ngoài kia trở về, tuy vừa rồi cô ta ở chỗ Trần Bân không được vừa ý mà quay về, nhưng người đàn ông mà, một lần cắn câu cũng không có gì, cô ta thuần thục muốn thay tã lót cho cháu trai thì thấy sắc mặt của chị gái tái mét, trong lòng cô ta thình thịch, nói: “Đừng nằm trên giường, cẩn thận để lại bệnh căn.
Bình thường Trần Dung Dung chỉ xem như cô ta nói lời khó nghe nhưng thật ra có lòng tốt, biết lúc cô ta ở dưới quê chịu không ít khổ cực, lại muốn khiến cô ta dốc hết sức giúp đỡ trông nom con nít, nên cô ấy vẫn luôn chịu đựng, hôm nay cô ấy biết rằng không được rồi, kiên quyết nói: “Bây giờ em lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.
Không cho giải thích, ngay trong đêm đó thì Trần Đình Đình đã về nhà.
Khu tập thể truyền ra là do cô ta bò lên giường của anh rể, bị chị gái đuổi đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây