Cao Minh đã ló đầu ở ngoài cửa, cho dù mưa bão thì cũng không thể cản nổi mấy đứa trẻ này.
Hòa Nhi chần chừ một hồi, không chịu nổi sự hối thúc ngoài kia, lòng ham chơi vẫn chiếm thế trên, cô bé hôn mẹ một phát, chạy đi mất bóng.
Đứa con không ở phía trước, hơi thở trút xuống của Triệu Tú Vân lại treo lên cao.
Gạt bỏ không nhắc câu “Anh Phương Hải nũng nịu của Trần Đình Đình, cô không nghi ngờ chuyện anh ngưỡng mộ có con trai đâu.
Con gái tốt như thế, tại sao ngày nào anh cũng muốn có con trai chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây