Đến cùng thì nếu gọi bà ấy đến thì cũng không ổn, bà ấy cao tuổi, Triệu Tú Vân không muốn tính toán với bà ấy, chỉ nói tạm biệt cùng đứa nhỏ, Miêu Miêu cũng chơi với người bạn này rất tốt, cũng không thể chỉ vì vấn đề của người lớn mà khiến hai đứa nhỏ không chơi với nhau được.
Bạch Nhược Vân Hưng phấn quá mức khuôn mặt bé nhỏ, đỏ bừng nói tạm biệt cùng dì, sau đó lại tiếp tục ngáp, lôi kéo bà kể về những món ngon mà trưa nay đã được ăn, nói đến hưng khởi, hô hào: “Lần sau bảo ba đưa cháu đi.
Lý Đông Bình cũng không có gì để nói với đứa nhỏ. Khó khăn mới dỗ được đứa nhỏ đi ngủ, bà Cầu càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, bà ấy có lòng muốn giao hảo cùng Triệu Tú Vân, nhưng mà làm như vậy thì lại đắc tội với người ta, bà ấy ôm một rổ trứng gà, dự định tới cửa sửa sai.
Hai vợ chồng Triệu Tú Vân đang ở trong sân phơi quả ớt, lần lượt lật lên, mặc dù không nói chuyện, nhưng mà bộ dáng vẫn đang rất ân ái.
Bà Cầu buồn rầu, trước đây bà ấy chọn con rể cho đứa con gái duy nhất, là tuyển chọn trong ngàn vạn người, hai vợ chồng cùng nhau lớn lên, trong nhà họ lại thiếu bà ấy một phần tình, lúc mới kết hôn thì cảm tình cũng tốt, ai biết được chân trước con gái vừa đi thì chân sau con rể đã muốn tái giá, dù là ai thì cũng không thể chịu được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây