Thật đúng là, Phương Hải lặng lẽ nói thầm, đứa nhỏ này thật giống mẹ, đúng là được đúc ra từ một khuôn, tương lai xuất giá cũng là cô gái lợi hại, chắc hẳn là qua mười năm sau, người trong khu tập thể sẽ tròn mắt mà nhìn, đều muốn làm hỏng cửa nhà họ.
Triệu Tú Vân thở phào, mấy đứa nhỏ cũng không làm cho mẹ lo lắng, nếu như cái gì cũng không biết thì sau này sẽ khiến mẹ rất đau đầu. Cuối cùng thì cô cũng không tốn công dạy vô ích, cô tỏ vẻ nghiêm túc.
Cô một mặt tự đắc nói: “Xem đi, em đã nói với anh từ sớm rồi, Hòa Nhi nhà chúng ta không ỷ lại người khác.
Phương Hải đuối lý nói: “Vâng vâng vâng, toàn bộ nhờ em.
Anh là một người ngồi hưởng thành quả, chuyện của mấy đứa nhỏ thực sự không cần dựa vào anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây