Chuyện này thì tính gì chứ, Phương Hải mất hết cả hứng, cho là cô là sợ bây giờ bị chê cười nên mới không nói, anh chỉ kém thề nói tuyệt đối sẽ không cười. Triệu Tú Vân trợn trắng mắt nói: “Cười thì cười, đã nhiều năm trôi qua như vậy, em sẽ không quan tâm. Thật sự không có, bây giờ em nhớ đến hồi nhỏ, ngoại trừ đọc sách thì cũng chỉ dẫn theo em trai, à, em đã cho em trai mình uống nước tiểu của nó có được tính không?
Em vợ...
Phương Hải nói: “Cũng được, nói anh nghe một chút.
Kỳ thực khi đó Triệu Tú Vân thật không cố ý, cô mới mười tuổi, mang em trai ngủ, ở trên đầu giường có cái chén vỡ nhỏ, ban đê có tiểu một lần. Ban ngày rời giường cũng là ngủ đến hồ đồ, cho là bên trong đựng nước, sáng sớm cô liền cho cậu bé uống.
Trẻ nhỏ sợ bị đánh, đây là lần đầu tiên Triệu Tú Vân nói chuyện này ra, cô biện giải cho chính mình nói: “Không phải người ta nói nước tiểu của trẻ nhỏ có thể giải được bách bệnh?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây