Ăn cơm tối xong, vốn dĩ Hoà Nhi còn muốn đi ra ngoài cửa chơi nhưng lại bị mẹ gọi lại.
Trẻ con có sự nhạy bén của chính mình, cô bé đứng thẳng làm ra vẻ mặt ngoan ngoãn, đôi mắt linh động ngập nước, bộ dáng cũng toát lên vài phần khiến người ta trìu mến.
Phương Hải bận rộn làm bộ như không nghe thấy, anh đưa Miêu Miêu vào trong sân đi bắt sâu.
Triệu Tú Vân duỗi tay ôm lấy con gái lớn.
“Con nói cho mẹ nghe lúc ba tới đón con con vui vẻ như vậy sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây