Phương Hải có thể khuyên ai được chứ, anh cũng rất chân thực nhiệt tình nhưng không bao gồm loại chuyện này nên cũng chỉ tuỳ ý đồng ý một chút.
Trương Mai Hoa cũng biết mình đang làm khó người khác nhưng khi đã tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử được. Ai bảo bà ấy cùng mẹ Trần Bân có giao tình hai mươi năm chứ, vậy nên bà ấy không thể không tính toán giúp vãn bối được.
Bà ấy lại đổi sang bộ dạng việc công xử theo phép công nói: “Được rồi, tôi cũng không làm chậm chễ cậu nữa, dưỡng thương cho tốt nhé.
Lúc này Phương Hải thật sự phải về nhà rồi, anh mới vừa đi được vài bước lại nghe thấy tiếng Vương Hải Quân gân cổ lên nói: “Dì Đồng, cháu đi đón em gái đây!
Không biết Đồng Nguỵ hàm hồ trả lời cái gì, Trần Thanh Vận vào trong văn phòng, Vương Hải Quân bước ra khỏi sân khu tập thể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây