"Không giống, là kích thích đứa trẻ trong bụng mẹ bằng thông tin có chủ đích, thúc đẩy sự phát triển trí tuệ của đứa trẻ, nuôi dưỡng tiềm năng bẩm sinh." Cố Trường Dật thấy vợ đã buồn ngủ, giọng nói dịu dàng hơn: “Chính là sau này em muốn cho con trở thành người như thế nào, ví dụ trở thành một người lính, thì nghe tiếng súng nhiều hơn..."
"Tiếng súng?" Mục Băng Oánh bị lời anh nói làm giật mình, cơn buồn ngủ gần như biến mất: “Em thấy anh muốn dọa cho con sảy mất thì có, lại còn thai giáo.
Cố Trường Dật vội vàng vuốt nhẹ trán vợ: “Anh chỉ ví dụ thôi, giải thích cặn kẽ cho em biết thế nào là thai giáo, vậy đổi cái khác, ví dụ em muốn con sau này trở thành ca sĩ, thì bây giờ nghe nhiều bài hát, muốn cho con trở thành nhà khoa học, thì xem nhiều tọa đàm khoa học trên truyền hình, muốn con học ngoại ngữ, thì nghe tọa đàm ngoại ngữ, đọc cho con nghe vài câu chuyện tiếng nước ngoài."
"Cái này thì em biết, ngày nào em cũng làm." Mục Băng Oánh đưa tay lên che miệng anh: “Đừng nói nữa, buồn ngủ, đi ngủ thôi."
Cố Trường Dật im lặng sau khi bị bịt miệng, chậm rãi phe phẩy quạt hương bồ, nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang say ngủ của vợ, không biết đã nhìn bao lâu, quay sang nhìn bụng của vợ, đặt quạt hương bồ xuống, nhẹ nhàng xoa xoa: “Con gái , con gái, con là con gái của ba."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây