Cố Trường Dật ngược lại hy vọng vợ đang đùa giỡn với anh.
Anh nhìn tờ kiểm tra mỏng manh trong tay, cứ như đang nâng một ngọn núi lớn, nặng nề đến mức khiến anh không thở nổi, lại không dám buông tay xuống, sợ vừa buông ra sẽ tạo thành thiên băng địa nứt.
"Làm thế nào điều này có thể ... Có gì đó không ổn chỗ nào... Sáu tuần... Sáu tuần..."
Nghe Cố Trường Dật tự hoài nghi thì thào tự nói, Mục Băng Oánh vụng trộm nhếch khóe miệng: "Đứa nhỏ là trời ban, nếu nên đến, biện pháp tránh thai gì cũng vô dụng."
Lời này, Mục Băng Oánh muốn an ủi Cố Trường Dật đừng rối rắm làm sao mang thai, dù sao cũng đã mang thai, không nghĩ tới Cố Trường Dật nghe xong sắc mặt "rắc" trắng bệch, trên trán trực tiếp toát mồ hôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây