Anh cũng vội vàng đứng dậy, nhìn khuôn mặt và cổ của vợ đều đỏ lên giống như quả đào mật chín mọng. “Không phải không phải, anh không phải người như thế.
Cố Trường Dật không ngờ đến, ở trên chiến trường không đổi sắc, tự chỉ huy chính mình, thế mà cũng có lúc nói lắp, lúc nói không thành một câu hoàn chỉnh, anh giơ tay lên tát một cái vào mặt mình, lại mở miệng lần nữa thì hình như cái miệng đã nghe lời hơn rồi: “Anh thật sự, anh thật sự không có ý đó, không phải như em nghĩ đâu, anh nghĩ thời tiết nóng, em đứng sang bên này, anh quạt quạt tay thì có thể quạt mát cho cả hai người, một mũi tên trúng hai đích, thật sự không phải giở trò lưu manh đâu.
Mục Băng Oánh trừng mắt nhìn anh, không tin lời anh nói.
Cứ cho là lúc đầu không có ý đó, khoảnh khắc áo bị bay lên lúc nãy, rõ ràng ánh mắt của anh đều dính lên eo của cô luôn, cô kéo áo che lại, anh vẫn làm như không biết mà nhìn về bên này.
Vừa nghĩ đến đây, Mục Băng Oánh liên có cảm giác bên eo tê tê ngứa ngứa, giống như có con kiến nhỏ chui vào trong quần áo bò lung tung.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây