“Anh ăn rồi, biết vị, cho nên anh không thích ăn socola tan chảy. Ánh mắt của Cố Trường Dật đầy vẻ đáng tiếc nhìn miếng socola mới chỉ hơi mềm, còn chưa tính là tan chảy trong: “Lãng phí sẽ gặp sét đánh, anh sợ lắm, em ăn giúp anh, chờ trời lạnh, anh lại mua socola không chảy bồi thường cho em, được không?
Mục Băng Oánh nắm chặt bình nước, cô chưa từng thấy miếng socola nào lớn như vậy, không phân biệt được loại nào sẽ bị tan chảy, loại nào sẽ không bị tan chảy.
Hiện tại cô chỉ cảm thấy, Cố Trường Dật quá lãng phí: “Chảy thì cũng là socola, rất trân quý.
Bọn nhỏ toàn thôn bọn họ ngay cả hương vị socola hương vị cũng chưa từng được hưởng qua, anh đã biết được loại socola này có ngon hay không rồi.
“Nhất định là do em ghét, ngại nói với anh. Cố Trường Dật nhét socola vào túi áo: “Trực tiếp ném sẽ gặp sét đánh, anh để nó ở bên trong chờ nó tiếp tục tan chảy, chờ tan hết rồi, tự nhiên sẽ không thể ăn, cũng không tính là anh lãng phí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây