Vương Vũ Quyên được cổ vũ, nhìn về phía Mục Băng Oánh, tiếp tục nói: “Tiếng xấu này, đối với người khác lại không giống với Oánh Oánh nhà chúng ta, mẹ xem cậu ấy mời Oánh Oánh lên xe, không phải lén lút mời mà là làm trò nói ngay trước mặt mọi người, còn đặc biệt đeo bao tay, suy nghĩ cho thanh danh của Oánh Oánh, không để mọi người có điều nói xấu, lại khiến mọi người biết rằng cậu ấy có ý với Oánh Oánh. Còn có, việc lấy dưa hấu cũng vậy, không trực tiếp lấy từ trên tay con, chờ tới lúc nằm trên tay Oánh Oánh, cậu ấy mới đưa tay ra nhận. Từ đó có thể nhìn ra rằng, tuy cậu ấy giữ mình trong sạch, nhưng không phải kiểu người không hiểu tình thú, đầu dưa không thể ngốc hơn em nữa, Oánh Oánh, em phải biết quý trọng.
Người nhà họ Mục vốn dĩ đã rất vừa lòng với Cố Trường Dật, lại nghe được Vương Vũ Quyên phân tích như vậy, tức khắc cảm thấy người này mà đi qua thôn, chẳng còn cửa hàng nào còn hàng quý nữa.
“Ba không nỡ để con gả chồng, nhưng nếu có thể gả cho người như vậy, ba ủng hộ.
“Đúng vậy, thông minh cẩn thận, nhân phẩm tốt, điều kiện tốt, còn cần mẫn, ngay cả việc trong phòng bếp còn dành làm. Con gả cho người như vậy, mẹ mới có thể yên tâm.
“Chị lẫn anh của em cũng thế, tuy rằng chị muốn để em đi lấy chồng, nhưng không phải em lấy ai chị cũng thích, em xem lúc trước em thấy không hài lòng, không phải chị cũng chưa từng khuyên nhủ sao.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây