“Phim cũng bắt đầu chiếu rồi, chúng ta hãy xem phim đàng hoàng nhé, bằng không em lại khiến anh tập trung hết vào người em đấy, có người đến thì thật sự không nhìn thấy nữa.
Mục Băng Oánh trở nên yên lặng, một phần nhỏ là bởi câu nói này, phần lớn là phát hiện tuy nhịp đập của cô rất nhanh, nhưng ngoài hồi hộp ra, hình như thật sự là vì hưng phấn mà nhảy nhót, cô phát hiện ra điểm này, khuôn mặt bèn nóng lên, cô nhìn sang anh trong bóng tối, trùng hợp chạm vào ánh mắt đang cất giấu tia sáng, từ trong đó đọc hiểu được anh đều biết rõ, Mục Băng Oánh càng đỏ mặt hơn, nhẹ nhàng kề sát anh: “Đều do anh dạy hư em.
Cố Trường Dật bật cười không tiếng động: “Anh muốn dạy em hư hơn.
Anh nói xong cúi đầu hôn vào môi của cô mút nhẹ, ôm choàng vòng eo thon của cô kéo vào trong lòng, ôm chặt chẽ vào nhau, Cố Trường Dật chỉ là dừng lại trên đôi môi của cô, không có đi sâu vào, anh đang đợi, mút một hồi lâu, cũng không chờ được nữa, đành than thở: “Thật sự không hồi đáp anh?
Mục Băng Oánh khó mà hình dung cảm giác của giây phút này, rạp chiếu phim trống trải, bên cạnh truyền tới cuộc trò chuyện của nhân vật trong phim, nói với cô, hoàn cảnh hiện tại, sự việc đang làm vô cùng nguy hiểm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây