Chợt cô gái nhỏ không dám nói thêm, vội nhận tiền, đưa vé ra ngoài, lén lút nhìn sơ khuôn mặt lạnh lùng của Cố Trường Dật, sau đó lại đưa ánh mắt tôn sùng về phía Mục Băng Oánh.
Mục Băng Oánh biết người đàn ông là cố tình hù dọa cô gái nhỏ, như vậy thì có thể khiến cô gái nhỏ thu tấm vé lại, buổi chiều ra ngoài một chuyến, tiếp xúc được không ít con người ấm áp ở khu tập thể, tất nhiên trong lòng cô cảm thấy vui vẻ, cô xua tay với cô gái nhỏ, đi vào phòng chiếu.
Bọn họ biết không có bao nhiêu người coi, nhưng không ngờ bước vào phòng chiếu lại không hề có người, hai người có thể tha hồ chọn vị trí ngồi.
Cố Trường Dật không chọn dãy trước, cũng không lựa những vị trí có góc nhìn tốt ở chính giữa, anh chọn một vị trí sát mép, ánh đèn còn không thể rọi tới lắm để ngồi.
Mục Băng Oánh thắc mắc: “Có nhiều vị trí tốt như thế, ngồi ở đây làm gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây