Cố Trường Dật mở cốp xe ra, nhận lấy cái thùng của mẹ vợ bỏ vào trong, trong thùng là cá tươi, còn đổ nước hồ sen, dọc đường đi sẽ không chết, lấy về nhà cũng có thể thả ra, là có tâm chuẩn bị: “Cảm ơn mẹ, lần trước ba của con nói cua trong thôn ăn rất ngon.
Đổng Quế Hồng nghe xong rất vui: “Thích ăn à, chờ các con quay về lại vắt, hai ngày này đều bận tiệc cưới, không có thời gian đi bắt cua, lại nói cua trong thôn phải nuôi một chút, chờ tới tháng 9, lúc đó là ăn ngon nhất.
“Tiểu Cố, đi nhanh đi, đừng trì hoãn, trời hừng đông dễ đi hơn trời tối, tới thành phố sớm một chút, trên đường có đường đèn, ở nông thôn bên này trời tối sầm, chỗ nào cũng đen thùi lùi, công xã bên kia lại đang sửa đường, vừa đi lạc sẽ tốn nhiều thời gian lắm.
Mục Đức Hậu thúc giục: “Ngày hôm qua con tới đã đi lòng vòng nhiều đường như thế, có Oánh Oánh, kiểu gì cũng về được, hôm nay con đi một mình, không chừng lại chạy lạc đi đâu đó, tranh thủ hừng đông, đi mau.
Lỗ tai Mục Băng Oánh đỏ bừng trong nháy mắt, cúi đầu không dám nhìn người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây