“Trên xe có kim chỉ đường, dù không có người thì anh cũng có thể tìm được thôn Mục Khê. Cố Trường Dật nhìn biểu cảm của cô: “Sao vậy? Em không tin à? Vậy chúng ta cá cược đi? Nếu anh không cần hỏi người mà cũng tìm được đường về thì em phải có phần thưởng cho anh.
“Lại phần thưởng. Vẻ mặt Mục Băng Oánh chợt ửng hồng, không trả lời anh, cô giữ lấy tay cầm, giẫm lên bàn đạp, ngồi lên ghế lái phụ.
“Anh xem như em chấp nhận, đồng ý rồi.
Cố Trường Dật cười, đống cửa xe lại. Anh đi đến chiếc xe khác, sau khi chào hỏi với ba mẹ vợ xong thì trở về xe mình. Lại một loạt những động tác đẹp mắt như khởi động xe, quay xe, xoay vô lăng làm Mục Băng Oánh rất thích ngắm nhìn.
Cô nghĩ, cho dù đến cũng là nơi xa xôi hẻo lánh, anh sẽ không làm được gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây