Mục Băng Oánh ấp ủ vài giây, càng ấp ủ càng cảm thấy ngưỡng mộ anh có thể gọi tự nhiên như vậy, cô quay đầu nhìn khuôn mặt mong ngóng của ba Cố Trường Dật, nhẹ giọng nói: “Ba.
Cố Xương Nguy cười hớn hở, gật đầu liên hồi: “Được, được lắm.
Cố Trường Dật cầm lấy bình rượu Mao Đài bên cạnh, đứng dậy mời Mục Đức Hậu cạnh mình: “Ba, con rót rượu cho ba.
Mục Đức Hậu cuống quýt đưa tay đỡ ly rượu, trên mặt ông ấy cũng không nén nổi nụ cười: “Ừ, ừ.
Cố Trường Dật rót rượu cho ba vợ xong lại rót cho anh vợ: “Anh hai, chị dâu, ngày thường đã gọi hai người như vậy rồi. Hai người cứ ăn đi nhé, đừng khách sáo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây