Cố Xương Nguy hết cách, ông ấy biết cứ nói tiếp cũng chẳng nghe được lời tốt đẹp gì, ông ấy nhìn về phía nhà thông gia: “Đứa trẻ này, đã xem tờ giấy như bảo bối rồi.
Người nhà họ Mục nghe được này có thể nói là vô cùng vui mừng, chỉ mỗi giấy đăng kí kết hôn đã xem như bảo bối thì còn lo không yêu thương con gái mình sao? Liền không đòi xem nữa.
Đổng Quế Hồng đang muốn hỏi đi về hay là đi nhà hàng Quốc Doanh ăn cơm.
Đột nhiên Mục Đức Hậu đứng ra, cười nói: “Oánh Oánh, đây là anh hai con, là cháu trai thứ hai của ông nội thôn Tiền, Mục Kính Đình, thằng bé đang làm việc ở cục dân chính này.
Trong lòng Mục Băng Oánh ngạc nhiên nhưng trên mặt không biểu hiện ra, cô nhìn người đàn ông có tướng lãnh đạo đứng ở bên cạnh, mỉm cười chào hỏi: “Anh hai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây