“Ông thì hay rồi, cũng không chỉ mình ông, là mấy người, cả chi bộ thôn mấy người, suốt ngày chỉ biết giở trò sau lưng, dù là già hay trẻ, thân cận hay không ông đều giở trò sau lưng cả. Ông dẫn đầu như vậy thì sao thôn tốt lên được? Sao có thể thật lòng giúp đỡ lẫn nhau? Không có bẩn thỉu xấu xa là vì bản tính mọi người lương thiện, nếu không còn không biết sẽ thành thế nào nữa.
“Không phải chúng tôi giở trò sau lưng, chỉ là không bỏ thể diện xuống được mà thôi. Bí thư chi bộ thôn vừa nói vừa thở dài: “Năm đó rầm rầm rộ rộ chia tộc, đã nói là phải đồng tâm hiệp lực mạnh hơn người ta, kết quả chuyện gì cũng thua thiệt họ. Khoảng cách càng ngày càng lớn, trên miệng đều nói đời sau của bọn họ có tiền đồ, cưới tốt, gả tốt. Nhưng mọi người biết đấy, chúng tôi hiểu vấn đề vẫn xuất phát từ gốc rễ năm xưa, lần này chúng tôi đồng ý để Băng Oánh lên gia phả chính là tìm chỗ hạ mình, để những người kia nhìn, chúng tôi cũng biết làm như vậy mới là đúng. Mượn Băng Oánh để bọn họ có thể kéo chúng ta một chút, nhưng vẫn nghĩ sai rồi, vẫn là không cúi đầu được.
Đổng Quế Hồng nhịn không được nòi: “Ngượng ngịu quá rồi.
“Đúng vậy, ngượng ngịu quá.
Một nhóm cán bộ thôn cũng thừa nhận, cúi thấp đầu liên tục thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây