Địch Khiết Ngọc cảm thấy hứng thú, cầm lấy ảnh chụp: “Đồng Nguyệt? Tớ có biết cô gái này, Trường Dật cũng có quen biết, đúng không con?
Cố Trường Dật bưng tách trà xanh: “Con tưởng chuyến này mẹ đến đoàn văn công là vì Giai Mộng chứ.
Trạch Khiết Ngọc bỗng chốc sượng mặt, tấm ảnh trong tay khẽ run giống như có một luồng gió thổi vào từ cửa sổ.
Nhưng cửa sổ đã được đóng chặt không một kẽ hở.
Bầu không khí đột nhiên im ắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây