Mục Băng Oánh không có giải thích, lấy một đồng tiền đưa cho anh ta rồi nói: “Trước mắt chị đưa cho em từng này, đợi đến khi các cô ấy đều quay về thì chị lại đưa cho em tiếp. Đừng nghĩ tới việc tiết kiệm tiền mà không đi xe, tìm thêm vài người nữa giúp em đi, nhớ là phải nhanh chóng thông báo đấy, đừng có trì hoãn công việc của chị. Nếu nó bị trì hoãn thì số tiền còn lại sẽ không được trả.
“Còn phải tìm nhiều thêm vài người nữa á? Chút tiền ấy còn không đủ cho em ngồi mấy chuyến xe. Mục Viêm mới vừa nói xong, nhìn thấy Mục Băng Oánh định cất tiền đi bèn nhanh chóng đoạt lại: “Ai bảo anh rể đã cứu mạng em chứ! Nhìn trên mặt mũi anh rể, em cũng sẽ giúp chị hoàn thành chuyện này thôi. Yên tâm trở về đi, bây giờ em sẽ xuất phát luôn đây.
Thật ra Mục Viêm là một người thuộc phái hành động, nói đi là trực tiếp đi về phía sân ga của bến xe buýt công cộng.
“Oánh Oánh, bên Tiểu Cố còn chưa có chọn xong ngày, sao mà mình có thể mời mọi người đến uống rượu mừng vào ngày mười hai được hả em? Mục Giang Ba biết nhất định là em gái đang có một kế hoạch nào đó, nhưng anh ấy đã suy nghĩ một lúc lâu cũng chưa nghĩ ra được gì.
“Đợi hai ngày nữa là sẽ biết thôi ạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây