“Em đi ra chỗ khác! Mục Băng Oánh bước đến giữ chặt tay áo Cố Trường Dật: “Anh đừng kích động, đừng vì loại người này mà ảnh hưởng đến bản thân.
Quân nhân không thể ra tay đánh dân, nguyên tắc này cô vẫn biết.
Cố Trường Dật hếch cằm về phía trong thôn: “Anh chỉ là nhìn thấy các thím đến cho nên muốn ra đón mà thôi.
Thường Văn Đống lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại lùi về phía sau mấy bước, cách xa người đàn ông này ra.
Nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt của anh ta, Cố Trường Dật chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây