Mục Viêm xông lên nhận lấy năm đồng tiền, khóe miệng vừa mới kéo tới mang tai, bỗng nhiên nhận ra được, đây là năm đồng tiền của anh ta lấy ra, tức khắc không cười nổi.
Bận rộn cả một buổi tối, anh ta cho rằng thắng được, kết quả là vòng đi vòng lại, tiền kiếm được, vẫn là tiền của anh ta bỏ ra, cái này còn chưa tính, anh ta còn đem năm đồng tiền của mình, chia cho Mục Huy một nửa!
“Tôi không phục — Mục Viêm đột nhiên lại gào lên: "Trời còn sớm, bằng không chúng ta lại đánh cược tiếp?"
Bí thư chi bộ của thôn rốt cuộc nhịn không được, giơ tay hướng tới cái ót của đứa con trai nhỏ tát một phát:
"Trở về!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây