Mấy năm nay cô hầu như không dùng đến, chỉ để dành được bốn năm chục tệ, lương của chị dâu thấp hơn cô một ít, tuy anh trai mỗi ngày kiếm nhiều hơn cô hai phân, nhưng hai người cũng phải trả học phí cho Tráng Tráng hai lần một năm, thỉnh thoảng còn phải may quần áo và giày dép, trong tay nhiều lắm chỉ tiết kiệm được gần trăm tệ.
Tối hôm qua đã đưa cho cô hai mươi nhân dân tệ, nếu hôm nay lại tiêu như thế này, thì gần như là một nửa số tiền đó.
Nhưng Mục Băng Oánh không nghĩ ra chuyện gì để anh cả chị dâu tiêu tiền, bây giờ cô càng muốn biết chuyện gì đã xảy ra hơn.
Chị dâu cô đã bị kích thích gì mà đột nhiên trở nên hào phóng và sẵn lòng với cô như vậy.
“Em đừng nhìn chị như vậy, chị và những người trong thôn đó không giống nhau, đầu tiên muốn cho ít lợi ích nhỏ, sau đó lại lợi dụng người nhà của Tiểu Cố. Vẻ mặt Vương Vũ Quyên hơi không được tự nhiên: “Chị vừa về nhà đã bị mắng, đầu óc cũng tỉnh táo ra chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây