Mục Băng Oánh đang chải tóc, quay đầu nhìn thấy áo sơmi màu lục, nhịn không được lộ ra tươi cười: "Được."
"Anh giúp em mặc."Cố Trường Dật cầm lấy áo sơmi lắc lắc, khoác đến trên người Mục Băng Oánh đang mặc nội y: "Vợ ơi, em dễ nhìn hơn so với trước kia, khí chất cũng càng tốt, nhưng dáng người một chút cũng không thay đổi, mặc vào bộ y phục này, giống như lá sen non đọng sương mai."
Mục Băng Oánh cười: "Anh cũng thay cho em xem."
Cố Trường Dật giúp cô cài chiếc cúc áo cuối cùng, quay người cầm lấy áo sơmi mặc lên người: "Thế nào?"
Mục Băng Oánh cười nhìn anh hồi lâu, mới nói: "Anh mặc vào chiếc áo sơmi màu lục này, y như là cây Bạch Dương dưới trời nắng gắt, triều khí phồn thịnh, phong nhã hào hoa."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây