[Thập Niên 70] Vợ Cả Mỹ Nhân Bị Bệnh Trong Đại Viện

Chương 1161: Hoàn chính văn (4)

Chương Trước Chương Tiếp

"Những quyển sách đó, em vẫn cho rằng là mượn đọc, từ nhỏ đã nghĩ đến một ngày có thể có cơ hội trả lại đến trên tay mấy vị tiên sinh kia, nhưng không nghĩ tới bọn họ đã sớm qua đời từ năm đó, từ xưa văn nhân mặc khách* thích tự gọi mình là cư sĩ, em từng tra cứu được mấy vị tiền bối này đều từng lấy tên cư sĩ nào đó làm bút danh, cho nên em dự định sau khi xuất bản, danh tự viết là cư sĩ tiên sinh, cư sĩ đại biểu cho tinh thần theo đuổi vượt qua thế tục của các tiền bối, tiên sinh là tôn xưng."

(*văn nhân mặc khách: từ ngữ thời xưa thường để chỉ, gọi chung các nhà thơ nhà văn.)

Quan Phùng Triết nghe xong trên mặt chậm chạp xuất hiện vẻ vui mừng: "Thật hổ thẹn, hổ thẹn, chuyện thầy suy nghĩ, so sánh với tư tưởng của em đều lộ rõ là hẹp hòi, có được học sinh như thế, là chuyện may mắn cả đời thầy."

Mục Băng Oánh vội vàng nói: "Là em mới vừa rồi không có nói rõ ràng, thầy mới có thể hiểu lầm."

"Đúng là thầy cũng không ngoại lệ, cũng bị vướng vào tư lợi." Quan Phùng Triết vẫy vẫy tay: "Thầy sống nhiều hơn em mấy chục năm, hiểu rõ chuyện này hơn em, sau khi hoàn thành, sẽ tạo nên chấn động lớn cỡ nào, thôi không nói tới nữa, em cứ việc yên tâm đi làm, thầy sẽ tận hết khả năng giúp em hoàn thành hạng mục tập hợp bộ sách này."


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)