Bàng Vận Phong loay hoay hồi lâu, mặt dày tiến lên hỗ trợ dọn dẹp, muốn tìm những quyển vô cùng quan trọng kia, nhưng bộ “Toàn Hán Văn Tập Tùng San trân quý kia không có thu được quyển nào, kết quả vừa mới vươn tay ra, đột nhiên bị người nắm cổ tay, nhất thời đau đến mức anh ta bất chấp đang ở thư viện, thét lớn chói tai.
Mặc dù đã đến giờ tan học, nhưng trong thư viện cũng còn không ít người, theo tiếng thét chói tai nhìn qua, nhìn thấy một vị quân nhân dung mạo cực kì xuất chúng, thân hình cao lớn cương nghị, mặt lạnh nắm chặt một đàn ông khác như bóp gà con, ngay cả những học sinh thường xuyên chỉ lo đắm chìm trong thế giới sách vở, ánh mắt cũng bị vị quân nhân này hấp dẫn dừng lại hồi lâu, quên cả đọc sách.
“Sao anh lại tới đây? Mục Băng Oánh ngạc nhiên tới vui mừng nhìn Cố Trường Dật: “Anh đến lúc nào? Sao không gọi điện thoại trước?
“A —— đau ——
Khuôn mặt Bàng Vận Phong trắng bệt, cảm thấy cổ tay mình sắp bị bẻ gãy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây