Sáng hôm sau, sau khi các chiến sĩ Tiểu đoàn Đặc chiến có một đêm không ngủ, Cố Trường Dật đưa các chiến sĩ đến Nam Cương, nơi an nghỉ tạm thời của các liệt sĩ.
Nam Cương khí trời nóng bức, di thể không cách cất giữ lâu, được sự đồng ý của quân đội, hầu hết di thể đã được hỏa táng, di thể chưa hỏa táng cũng đã được chỉnh lý sạch sẽ mang quân phục chỉnh tề.
Mục Băng Oánh cùng Cố Trường Dật và những người khác đi thăm tro cốt của những chiến sĩ.
Đến trước tro cốt của Mục Huy, Mục Băng Oánh cố nén nước mắt kiềm chế không để rơi xuống, cô vuốt ve chữ "liệt sĩ" trên đó, nghẹn ngào mấy lần không nói nên lời, Mục Viêm đột nhiên chạy tới ôm lấy cái bình gào khóc.
"Mục Huy là con trai độc nhất?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây