[Thập Niên 70] Vợ Cả Mỹ Nhân Bị Bệnh Trong Đại Viện

Chương 1096: Khói lửa (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Chúng tôi phải đến tiền tuyến. Mao Vĩnh Vọng, người lĩnh xướng trên xe lửa thấy vẻ ngạc nhiên của Mục Băng Oánh, vừa đi vừa giải thích: “Các cô ở lại hậu phương là đủ rồi, chúng tôi theo đến đây là để chiến đấu cùng với các chiến sĩ, lửa đạn ở đâu, chúng tôi theo đến đó.

Mục Băng Oánh quả thật rất ngạc nhiên, trước khi đến nghe nhiều người nói rằng, những tác giả chiến trường đều phải ở lại hậu phương, không thể theo ra tiền tuyến, kết quả bây giờ ngoài cô và hai nữ tác giả khác ra, còn có ba nam tác giả khác cũng ở lại đây, mấy chục người khác thuộc đội ngũ sáng tác văn học và nghệ thuật đều đeo ba lô lên quân xe.

Không chờ phản hồi của Mục Băng Oánh, Mao Vĩnh Vọng ném ba lô vào khoang xe, rồi leo lên xe: "Trước đây chúng tôi luôn làm thế này, có cả đàn anh theo các chiến sĩ đi bộ hàng trăm dặm đường, luôn trong tâm thế chiến đấu, chỉ khi thật sự lao vào khói lửa chiến tranh, tiến bước cùng xe pháo, tham gia vào trận chiến gian khổ, chịu đói chịu khát, đổ máu và mồ hôi mới có thể viết ra những câu thơ hay, bài văn hay có sức ảnh hưởng đến chín trăm triệu người dân.

Xe thùng lớn chở các tác giả ra chiến địa đã đi xa, để lại một đám bụi mù, Mục Băng Oánh đứng thất thần hồi lâu, khi nghe thấy tiếng xe lại vang lên, các bác sĩ và y tá lao ngay ra đón, biết lại có một xe chở thương binh đã đến.

Mục Băng Oánh nhìn quyển sổ và bút trên tay, vài giây sau, bỏ vào túi quân dụng đeo chéo, quay lại sải bước chạy về phía quân xe.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)