Những nơi không bằng thôn của họ nhiều vô kể, điều này rất bình thường.
Nhưng nghe thấy còn phải tự mình xây nhà, trồng vườn rau thậm chí còn không có hợp tác xã cung – tiêu, thật sự đã khiến cho cô ngạc nhiên, nơi có nghèo đến đâu chăng nữa cũng có công xã nhân dân, có công xã thì sẽ có phương tiện hỗ trợ.
Những gì Cố Trường Dật nói, giống như sắp đi đến một hòn đảo hoang vắng vậy.
“Đây chỉ là nói thôi, cho dù thật sự có thay đổi như vậy thì em cũng có thể ở thành phố, sống ở nhà, không cần phải theo quân, mỗi ngày anh đều có thể gọi điện thoại cho em.
Cố Trường Dật nhìn vợ cả buổi không có phản ứng, tưởng là cô sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây