Mục Viêm giành lấy đứa trẻ trong lòng Mục Băng Oánh, không đợi Mục Băng Oánh phản ứng, đã bế đứa nhóc đặc trên vai, chạy khắp sân. :Tiểu đồng chí Cố Uất Dương không chỉ không sợ hãi chút nào, còn vui vẻ hơn bất kì lúc nào, ôm lấy đầu chú Mục Viêm cười "hơ hơ", nước miếng rơi trên đỉnh đầu chú ấy.
“Đứa trẻ này, có gan lớn thế sao."
Mục Băng Oánh nhìn con trai chơi vui vẻ, rất yên tâm với thể lực của Mục Viêm, bên cạnh còn có máy người Mục Huy, Phó Cảnh Tiêuz Đoạn Gia Tường trông qua đây, cũng không quan tâm đến bọn họ, đi chào hỏi khách quý ở trong sân.
“Băng Oánh, chúc mừng."
Đột nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên, Mục Băng Oánh sửng sốt, quay đầu quả nhiên trông thấy người trong tưởng tượng của cô, nhất thời lông mày nhíu lại:“Lý Hồng Xu, sao cô lại ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây