Mục Đức Bảo phất tay: “Các cháu về trước đi, bên chú còn phải tiếp người ở huyện với ở tỉnh nữa, tối đến về rồi nói chuyện với cháu sau."
Mục Băng Oánh cảm thấy chú nhỏ của cô là một người rất thông suốt, người ở huyện và thành phố còn chưa đi, nhưng chú không hề nhắc bảo cô đi chào hỏi bọn họ, cùng nhau ăn bữa cơm.
“Mau đi, nếu không đi đợi lát nữa không về được đâu đấy.
Nghe thấy lời nói này, Cố Trường Dật liền đạp ga, tăng tốc trở về thôn.
Một đám người tụ tập rất lâu trước cửa thôn, trưa tháng tám nắng gắt, đầu đầy dầu vì nắng, lưng mồ hôi đầm đìa, nhe răng nhếch miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây