“Ngoài tòa soạn ra, còn có các nhà xuất bản và hiệu sách nhờ thầy gửi quà cho em, vốn dĩ nửa năm trước doanh số bán ra của Nam Yến sau khi kết thúc đã đạt đến con số khủng khiếp, không ngờ tới sau kỳ thi đại học, Nam yến lại có thể nghênh đón đợt bùng nổ doanh số, chủ tịch Cao và các hiệu sách khắp nơi đều sắp cười cứng cả mặt, thế là vắt óc suy nghĩ tặng quà cho em."
Khi Hách Tòng Vân nói tới chuyện này, trong mắt tràn đầy hào quang, Nam Yến là do ông ta tiến cử vào năm đó, không ai quên công thần là ông ta, nhờ vào sự nổi tiếng của Nam Yến, ông ta chẳng những ngồi vững chức vụ, còn rất nhanh sẽ được ngồi vào văn phòng tổng biên tập: “Tổng biên tập muốn gặp em trước khi về hưu, nhưng em lại ở trên đảo, còn đang ở cữ, nên không tiện, ông ấy đã cực kì chuẩn bị một món quà cho cháu, còn viết một lá thư cho em, nhờ ta chuyển nó đi, rồi nhờ tôi chuyển lời cảm ơn đến em.
Mục Băng Oánh nhận lấy phong thư và hộp quà, nhận ra đây là một nhãn hiệu bút máy nổi tiếng: “Ý của thầy là, tổng biên tập nghỉ hưu? Còn thầy bây giờ thì sao?"
"Bây giờ tôi là tổng biên tập của tòa soạn Châu Dương. Hách Tòng Vân cười nói: "Là nhờ phúc của em."
“Cái gì mà nhờ em, là do thầy có bản lĩnh." Mục Băng Oánh không có mở thư ra ngay tại chỗ: “Em thấy Châu Dương Nhật Báo có nhiều tác giả mới, tài nghệ đều rất tốt."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây