Vừa ra khỏi bến tàu đã nhìn thấy tiểu Trần đang đợi bọn họ, Mục Băng Oánh
không thấy ngạc nhiên lắm, nhưng khi mở cửa xe, thấy ba chồng đang đợi bên trong, Mục Băng Oánh thật sự có chút bất ngờ.
"Ba, sao ba lại tới đây?"
“Ba tới đón các con. Cố Xương Nguy nhìn con trai lên xe, mở tấm mền che ra, nhìn thấy đứa cháu trai đôi mắt to như quả nho đen bên trong, trên mặt ngay lập tức nở một nụ cười "ngờ nghệch mà Mục Băng Oánh chưa từng nhìn thấy, trêu đùa với đứa trẻ: "Dương Dương, ông chính là ông nội của cháu."
“Thằng bé đã dậy rồi à? Mục Băng Oánh đang ngồi ở ghế phụ lái, để Cố Trường Dật ôm đứa trẻ ngồi ở ghế sau: “Là biết có ông nội tới nên mới dậy, chứ lúc bình thường khi thằng bé đã ngủ, rất lâu mới thức giấc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây