Gian phòng gạch của Tráng Tráng đã kê thêm bếp lò, bếp lò cũng không phải lò đất nung hồi trước, mà dùng gạch vụn,trát xi-măng lên, mặt trên bếp còn ốp gạch men màu trắng, nhìn sạch sẽ ngăn nắp không nói, còn cực kỳ dễ làm sạch, dùng khăn lau qua một cái, là có thể lau sạch dầu mỡ.
Nhà lầu hai tầng cũng có kết cấu giống như nhà trên đảo, chỉ có điều lầu một của nhà trên đảo không thể ở, lầu một trong thôn ở thoải mái hơn lầu hai rất nhiều, nhất là khi phần lớn thời gian thành phố Châu đều có thời tiết rất nóng bức, trần của tầng một không bị ánh nắng mặt trời chiếu tới, nên rất mát mẻ.
Phòng bếp ban đầu đã bị đập, bây giờ cái sân trông hết sức trống trải, Mục Băng Oánh đứng ở bên cạnh giếng cũ, nhìn căn nhà đã được tu sửa, dường như lại thấy được bản thân lúc mười mấy tuổi, len lén mở cửa sau, xông lên núi đọc sách, buổi sáng lại mang theo rổ, làm bộ dậy sớm lên núi đào măng mùa đông, hái rau dại với nấm mang về, trên đường gặp người lớn, còn được khen vài câu là chịu khó.
Cố Trường Dật mang đồ vào sân, nhìn thấy phòng vợ, khóe miệng hơi nhếch lên: “Gian phòng này vẫn được giữ lại.
“Giữ lại, phải giữ lại. Bí thư chi bộ thôn chủ động hỗ trợ mang đồ đạc đi vào: “Gian phòng Băng Oánh từng ở, về sau nói không chừng còn có rất nhiều người tới tham quan, lúc ấy những người của đoàn văn công đến, trước tiên đến xem căn phòng Mân Côi từng ở, tôi cố ý bảo ba mẹ con bé giữ lại, không được phép phá bỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây