“Không phải anh thì là em chắc, không biết lớn nhỏ.
Cố Trường Dật múc một bát canh đưa tới trước mặt vợ: “Còn nóng, nhiệt độ vừa vặn có thể uống.
Dừng lại đề tài này, Mục Băng Oánh cảm thấy đói bụng, cầm thìa ăn canh thịt nạc, liếc nhìn Phan Kiều đang run rẩy cầm đũa, cũng không nói chuyện với cô ta.
Sau này cũng không muốn chủ động nói chuyện với cô ta.
Vẫn là thái độ ban đầu, một năm gặp một hai lần, duy trì khách khí hòa nhã mặt ngoài là được, vượt quá giới hạn, cô cũng sẽ không chịu đựng mãi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây