“Ngưỡng mộ đại danh đã lâu rồi, nghe Tự Nam nói qua anh khá lợi hại! Lại là một nhân viên ngoại giao, sau này quay về cũng có thể làm bộ trưởng! Quá lợi hại rồi!” Mễ Tuyệt Nhi cũng tôn sùng mà nhìn về phía của Tả Cánh Thành, và cũng với vẻ mặt không chế được cảm xúc thế thế là cô ấy không tự chủ được mà nói thêm một câu: “Hơn nữa là em không ngờ anh lại đẹp trai đến thế! Tả Hữu thật sự giống anh!”
"Cô quá khen rồi, tôi chỉ là một người bình thường, tôi nghe Tầm Vị nói qua, hai người các người đều rất xuất sắc, đã xây dựng được quê hương của mình, biến nó từ một huyện thành nhỏ trở thành một trong một trăm huyện thành đứng đầu cả nước! Thật tuyệt vời! " Tả Cánh Thành tự tận đáy lòng chân thành khen ngợi mà nói.
Mặc dù hai người trực thuộc bộ phận khác nhau, nhưng khi nghe Tả Cánh Thành khen ngợi như thế, thì Giang Tự Nam liền có cảm giác như được cấp trên công nhận, thế là không kiềm chế được mà lại đỏ mặt thêm một lần nữa.
Ở phía sau thì Tô Tầm Vị lại đang giới thiệu cậu ấy với ba mẹ của Tả Cánh Thành, bởi vì những người này là người thường xuyên xuất hiện trên TV và báo chí, cho nên Giang Tự Nam càng trở nên phấn khích hơn, thế là cậu ấy liên tục bắt tay ba Tả.
Sau khi nhận người quen một vòng, thì Giang Tự Nam vốn muốn đưa họ đến một nhà hàng để ăn cơm trước, nhưng Tô Tầm Vị đã từ chối, và nói: “Nếu chúng đã trở lại huyện thành, thì phải nhất định quay lại căn tin nơi làm việc, chúng tôi ở căn tin ăn là được rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây