Giang Hiểu Tây nghe thấy giọng nói, mạnh mẽ quay đầu lại, liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc mà cao lớn ngoài cổng, cười với cô lộ ra một hàm răng trắng.
“Anh Tô!” Giang Hiểu Tây vui mừng khôn xiết, vốn muốn lập tức nhảy cẫng lên, nhưng trong một khoảnh khắc, cảm thấy mình là một cô gái, nên thận trọng mới phải.
Vì vậy Giang Hiểu Tây nén sự kích động trong lòng,sau đó mới bước chậm đến bên cánh cửa sắt, nói: “Anh Tô, anh, anh chưa đi sao?”
Tô Tầm Sinh nhoẻn miệng cười, nhìn trong mắt Giang Hiểu Tây toàn sao lấp lánh, thậm chí có chút ngại ngùng, nói: “Anh sợ em lấy đồ xong sẽ chạy ra, nên cố ý ở đây đợi thêm một chút. Anh cũng không biết em thích ăn gì, nên tùy tiện mua một chút, đúng rồi, em ở trường sống có ổn không?”
Giang Hiểu Tây vội vàng nói: “Tốt lắm! Ở trường, không chỉ có thể học kiến thức, còn có thể kết được rất nhiều bạn, trừ những lúc đi học, còn có thể tham gia các hoạt động tập thể, ngày ngày qua vô cùng vui vẻ”.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây